Hạnh phúc là khi chúng ta thức dậy vào mỗi buổi sáng, chẳng cần phải lo nghĩ gì cả. Lúc tỉnh giấc dậy, một người đã mang đồ ăn sáng trước mặt, đầy dịu dàng. Và quan trọng, đó là người mà ta yêu. Tôi đã từng mong ước những tháng ngày hạnh phúc như thế. Tình yêu trở lại sau 10 năm bằng máy tập bụng Tôi và anh bên nhau cũng đã được 10 năm. Chúng tôi học chung lớp từ c2, tình yêu tuổi học trò , chúng tôi cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi đến một cái kết đẹp. Anh vốn nổi tiếng từ khi còn học cấp 3 vì vẻ điển trai của mình. Anh được coi là hot boy và được hầu hết nữ sinh đeo đuổi . Chúng tôi thành hôn lúc vẫn đang đi học đại học. Tôi nghỉ học, tự mở cửa hàng thời trang riêng. Cuộc sống gia đình cứ thế cuốn tôi đi. khi con được 1 tuổi thì anh đi du học. một mình tôi đảm nhận phần lớn . Giờ nghĩ lại thấy thật bái phục bản thân. Tôi đã tận tình vì gia đình con cái , ko chăm lo cho sự nghiệp, không làm đẹp, lúc nào cũng đầu bù tóc rối, bỉm đội lên đầu, quần áo lôi thôi , ra ngoài đường cũng mặc đồ ngủ... Quay đi quay lại tắm, cho ăn, bỉm sữa, xô chậu, thuốc men ... vèo cái hết ngày. Sau ngày ở viện về lại lao vào làm việc, chẳng biết kiêng cữ là gì, không biết thương thân mình... Đi mua sắm khi nào cũng cho các người yêu thương nhất trước, còn của mình là cuối cùng cũng là lúc cạn tiền, mà có mua cũng chẳng mặc đi đâu... Đi ăn đi chơi đi du lịch là quá xa xỉ. Thế rồi đến khi con đi học, đỡ nặng nhọc hơn thì muốn đẩy mạnh tăng trưởng sự nghiệp, lại lao vào làm việc, ngày thì làm đêm thì nghĩ khi nào cũng ước mình có 48 tiếng 1 ngày... đến khi nhìn lại mình trong gương, ôi sao héo thế, chán thế, tiều tuỵ thế... khi đầu cũng thấy nặng nhọc quá sức nhưng dần dần rồi quen, thăng bằng được. dù rằng mọi thứ tất tưởi , mỏi mệt , nhưng tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc nhìn các con ngày một to lên, tôi cũng hiểu nỗi khổ của người làm mẹ, và hiểu mẹ mình đã vất và nuôi mình khôn lớn thế nào. Chồng tôi dù đi học xa nhà, nhưng chúng tôi vẫn thường xuyên chuyện trò qua điện thoại. Anh kể tôi ăn uống đúng giờ, mệt thì nghỉ đừng tham làm cho quá. Dịp kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi, anh bay về Việt Nam. Chúng tôi đã có những ngày đoàn tụ ấm áp , anh còn dẫn tôi đến 1 cửa hàng thể thao, là Đại Việt Sport, mua tặng tôi một chiếc may tap co bung. Tôi vẫn nhớ câu kể đấy của anh “ em nên coi ngó bản thân một chút , đừng sống vì người khác quá, cái may tap co bung này bên kia anh thấy nhiều các bạn lắm, rất phải chăng cho vóc dáng”. không ngờ, câu nhắc đó , món quà ấy , kỉ niệm ngày cưới đó là lần rốt cục của chúng tôi. Chồng tôi có người mới, và cô ấy đã mang thai. Và sự thật còn ác liệt hơn nữa là ngày mà anh về kỉ niệm ngày cưới cùng tôi hôm đấy , chỉ là muốn tặng tôi 1 món quà trước lúc ly hôn. Cuộc sống là như vậy . Cho dù bạn nỗ lực vun đắp cho gia đình bé nhỏ, nhưng nó sẽ không thể chịu chứa giông bão nếu như chỉ một mình bạn chống đỡ. Kì lạ là tôi đã đối mặt với mọi chuyện vô cộng thản nhiên . Tôi không gào khóc điên cuồng, cũng không gặp anh hay người nữ giới kia chửi bới. Tôi chấp thuận thực tiễn . Và tôi vẫn giữ chiếc may tap co bung anh tặng tôi hôm nào, nhớ luôn cả câu nói của anh. “ Em nên săn sóc bản thân, đừng sống vì người khác quá”… Nếu bạn muốn mua các sản phẩm của Đại Việt Sport như : may chay bo dien, giàn tập tạ, xà đơn treo tường, bàn bóng bàn có thể liên hệ qua HOTLINE : 1900 6753